"Tôi khóc những chân trời không có người bay
Lại khóc những người bay không có chân trời" (Trần Dần)

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2011

Cảm hứng

Bỗng một ngày
Cảm hứng trong tôi đi đâu mất
Đầu óc mông lung, chân vô hướng
Những điều xung quanh trở lên xa lạ
Những sự quan tâm bỗng hóa dửng dưng

Bỗng một ngày
Cảm hứng trong tôi không còn nữa
Công việc ngập đầu nhưng vẫn nghĩ đâu đâu
Những dự định riêng mặc cho dang dở
Những việc cần kíp chẳng còn muốn gấp gáp

Bỗng một ngày
Cảm hứng trong tôi như vô định
Lý trí muốn bỏ, đôi tay làm gượng gạo
Những tình bạn cũng dường như hư ảo
Tình yêu kia cũng bỗng hóa hư hao

Tôi muốn một ngày
Thật gần như ngay mai thôi
Hít thật sâu cho trí óc tỉnh táo
Hưng phấn ngập đầy cho trái tim nóng bỏng
Cho chân vững chắc, với tay đến tầm cao.

Trần Cảnh