"Tôi khóc những chân trời không có người bay
Lại khóc những người bay không có chân trời" (Trần Dần)

Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2011

1 đêm mất ngủ

4h 30' sáng ngày 1/7/2011. Ko tài nào ngủ được, người đau nhức ra rời, ngực đau, các cơ nhức mỏi một cách kinh khủng, nằm mà đầu óc miên man ko thể tập trung vào bất cứ việc gì, kể cả việc ngủ.

Mình cảm thấy vô cùng tồi tệ, như mới bị đánh 1 trận chí tử mà ko hiểu vì sao. Cứ nằm, cứ miên man, lại dậy, rồi lại nằm.

Có lẽ đây là hệ quả của bữa rượu tối qua, đầu óc miên man đến những truyện ngắn của Nguyễn Công Hoan. những câu chuyện đã xảy hơn 70 - 80 năm về trước, ấy mà cứ hiển hiện, chân thực như đang ở xã hội hiện tại.

Miên man. miên man
Người đau, người nhức
Đầu óc cuồng quay
Trở mình thức giấc
Lòng nghe tiếng nấc

Miên man miên man
Đêm dài cô tịch
Một mình lặng thinh
Nghe đời đau nhức
Mong đừng thức giấc

Miên man miên man